Mục Lục
Giới Thiệu!
Chào mừng bạn đã đến với Kiếm Tiền Bảo Bảo chấm Com, tôi là Trần Văn Bảo người đứng sau blog này.
Nếu bạn đọc được những dòng chữ này thì cho tôi gởi lời cảm ơn chân thành nhất đến bạn. Vì sao ư?
Vì bạn là một độc giả trung thành của kiemtienbaobao.com. Chỉ có những người thật sự quan tâm đến kiemtienbaobao.com mới dành thời gian để đọc trang này. Tôi rất vui vì kiemtienbaobao.com lại có thêm một người độc giả trung thành, một người bạn nữa!
Câu truyện của tôi và sự ra đời của kiemtienbaobao.com
Cuộc đời của tôi mà kể ra ở đây thì chắc dài lắm. Mà tôi nghĩ chắc bạn cũng không quan tâm đâu? Vì tôi biết bạn đâu có nhiều chuyện và cũng không có thời gian, để tìm hiểu chuyện đời tư của người khác. Hihi
Đùa với bạn chút để tạo cảm giác thân mật chút xíu (mà không biết có hiệu quả không?)
Chuyện đời tôi thì dài lắm, không biết phải bắt đầu từ đâu luôn. Thôi thì…
Tôi sẽ kể….
Khúc cuối….
Chắc bạn đang nghĩ: “Chiêu này xưa rồi diểm ơi”
Chính xác luôn!
Đùa hơi bị dai.
Tôi năm nay hơn 30 tuổi rồi, sống cũng gần nửa đời người rồi. Trải qua hơn 10 năm lăn lộn kiếm tiền, kênh qua khá nhiều công việc. Và tôi cũng tích lũy cho mình khá nhiều…THẤT BẠI. Chắc bạn lại nghĩ tôi đùa?
Không đâu, tôi đang rất nghiêm túc!
Ở cái tuổi này (giọng điệu giống ông cụ non quá) tôi đã thực dụng hơn và bớt đi nhiều mơ mộng. Bạn đừng hiểu lầm, mơ mộng ở đây là mơ mộng làm giàu chứ không phải mơ mộng kia kia đâu.
Hiện tại tôi đang làm quản lý kho cho một công ty thủy sản nên thời gian rảnh cũng nhiều. Rảnh nhiều thì suy nghĩ nhiều, thật sự tôi suy nghĩ nhiều lắm. Tôi biết công việc này chỉ là tạm thời thôi vì đó không phải là đam mê của tôi.
Vậy đam mê của tôi là gì?
Câu hỏi này mới khó nè!
Kể ra cũng tệ thật, hơn 30 tuổi rồi mà còn chưa biết mình thật sự đam mê cái gì. Vậy chẳng lẽ tôi đã sống lãng phí 30 năm rồi sao?
Lật từng trang hồi ức (trong đầu), tôi nhận thấy mình khi ngồi trước máy tính là quên hết mọi sự trên đời. Và tôi nhận thấy những công việc mình đã kinh qua, công việc tôi làm hiệu quả nhất là tìm tòi và vọc vạch trên máy vi tính.
Thêm một điều nữa là tôi rất mê đọc sách, tôi có thể đọc 1 quyển sách vài trăm trang trong 1-2 ngày. Nhiều lúc tôi mơ, tôi ước… Sau này mình cũng xuất bản một cuốn sách để đời.
Đến đây thì tôi biết mình phải làm gì rồi, tôi đã biết niềm đam mê của tôi rồi. Đó là tôi sẽ là một blogger, tôi sẽ quên hết sự đời với cái blog của tôi. Tôi sẻ phát huy hết tiềm năng của tôi, tôi sẻ tha hồ đọc và viết. Thế là kiemtienbaobao.com ra đời!
Nói thêm về kiemtienbaobao.com
kiemtienbaobao.com không phải là Website đầu tiên của tôi, baodayroi.com mới là “đứa con đầu lòng” của tôi. Nếu bạn tinh ý, bạn sẽ thấy hình ảnh trong những bài viết đầu là của baodayroi.com.
Tại sao tôi lại bỏ baodayroi.com ư?
Trong quá trình xây dựng, baodayroi.com phát triển khá nhanh. Có vài từ khoá nằm trang 1 của Google, nhưng có vài sự cố nên tôi bắc buộc phải từ bỏ.
Sau đó tôi lại phải tốn thời gian xây dưng kiemtienbaobao.com lại từ đầu.
Nhưng chẳng sao cả!
Vì tôi biết rằng: “Nếu bạn làm điều gì đó lần thứ 2, nó sẽ tốt hơn lần thứ 1”
Và cứ thế lần sau sẽ tốt hơn lần trước…
Người thành công nhất cũng là người thất bại nhiêu nhất.
Tôi tin rằng: kiemtienbaobao.com sẽ thành công rực rỡ!
Nếu không thành công ư?
Không hề gì, tôi sẽ không bao giờ từ bỏ cho đến khi thành công!
Lời nhắn nhủ dành cho bạn
Tôi nhớ đến một câu nói của anh Long Tùng chủ nhân của web5ngay: “Đam mê cũng như Sex vậy”.
Khi bạn còn nhỏ bạn không biết Sex là gì. Nhưng khi bạn lớn rồi, tự nhiên bạn sẻ biết, nên Sex cần phải có thời gian để trưởng thành.
Đam mê cũng vậy đó, lúc đầu bạn không biết đam mê của mình là gì. Chẳng sao cả, cứ làm đi, cứ trải nghiệm đi, cứ kênh qua tất cả đi. Rồi đến một ngày đam mê của bạn sẻ lớn, bạn sẽ biết chính xác mình muốn gì, mình phải làm gì.
Nếu bạn còn trẻ mà đã biết mình thật sự muốn gì và đam mê điều gì. Thì xin chúc mừng bạn vì bạn còn rất nhiều thời gian để thực hiện nó. Bạn là một trong số ít người hiểu được giá trị của mình và cơ hội thành công của bạn cũng rất cao.
Tôi thấy hầu hết mọi người điều không thích công việc hiện tại của mình, họ chỉ làm vì nghĩa vụ và trách nhiệm. Trước đây tôi cũng từng như thế, nhưng tôi dám bước ra “Vùng an toàn” của mình để đi tìm giá trị thật sự của mình.
Dĩ nhiên cái giá phải trả thì không hề để dàng, tôi đã gặp vô vàng khó khăn và vất vả trong những tháng ngày đầu tiên ấy. Nhưng tôi không hối hận về quyết định của mình! Nếu được lựa chọn lại, tôi sẽ quyết định sớm hơn để có nhiều thời gian thực hiện ước mơ của mình.
Nếu bạn đã có tuổi rồi, hằng ngày phải làm công việc mình không thích. Nhưng lại không dám bước ra khỏi “Vùng an toàn” của mình. Thì đừng tuyệt vọng, hãy làm thêm một công việc phụ khác, hoặc học thêm một cái gì đó. Sớm thôi, bạn sẽ tìm được niềm đam mê của mình. Chúc bạn thành công!
Cảm ơn bạn đã đọc đến đây!
Thân ái.